Y Lời Dạy Đức Thế Tôn (Tỳ Kheo Thích Phước Hội)

Tôn giả Phú Lâu Na nói, “Đối với những người vì gặp những việc bất như ý, hay thối chí trong công việc hoằng truyền chánh pháp, chán nản chê trách cuộc đời ngũ trược, chúng sanh ngỗ nghịch khó độ, khó dạy” v.v…

Nếu Phật pháp dễ truyền, chúng sanh dễ dộ thì chúng ta không cần theo đuổi công tác ấy.  Chính vì cuộc đời ngũ trược và ác thế, việc hoằng truyền chánh pháp có khó khăn cực nhọc, vì muốn báo đáp ân Phật, chúng ta mới hăng hái theo đuổi sự nghiệp của người trưởng tử Như Lai.  Chúng ta xuất gia làm đệ tử Phật không nên xem Tăng đoàn là nơi tỵ nạn, hay một viện dưỡng lão.  Đã là người Tỳ-kheo, chỉ cần lo bổn phận người xuất gia như:

  • Chỗ nào chúng sanh cần con đến
  • Chỗ nào Phật pháp cần con đi
  • Chẳng nại gian lao
  • Chẳng nài khó nhọc.

Còn chuyện thế gian dẹp qua một bên.  Phật pháp chưa hoằng truyền, thế gian chưa độ mà cho rằng không dính líu gì đến mình thì thật là đi ngược lại lời Phật dạy.  Lòng từ bi nguyện cứu độ của Ngài nhất định không hoan hỷ với tác phong tiêu cực của chúng ta.

Chính vì xuất gia là cắt ái từ thân, chuyên tâm tinh cần cho lý tưởng giác ngộ vô thượng, hiến trọn đời mình cho sự nghiệp hoằng pháp lợi sanh, sống cuộc đời tăng sĩ xuất gia cầu đạo tu hành đền đáp bốn ân trọng.

A Di Đà Phật!