Điểm chính của người học đạo là ở chỗ trị tâm. Nếu học cho nhiều mà tâm chẳng sửa trị, thì dẫu có học nhiều bao nhiêu cũng chẳng có ích gì.

Vì vậy dù có học hết được tất cả, nhưng đó chỉ là sự việc bỏ gốc theo ngọn, đem cái hèn mọn mà dùng vào chỗ quí trọng, chỉ sợ nó càng làm thêm ngăn ngại, đánh mất đi đạo nghiệp mà thôi. Hơn nữa, lại còn có rất nhiều các môn học khác của hàng trăm nhà khác nhau, nhiều như núi cao, rộng như biển sâu. Vậy nên phải chấm dứt mọi duyên, chuyên tu tập thiền quán để cầu diệu ngộ. Một khi thể ngộ được rồi mà muốn xem lại các môn học ấy, thì dễ dàng cũng như người chỉ việc đẩy chốt cửa mà vào, chẳng gặp khó khăn chi vậy.