Người hiền kẻ bất tiếu tương phản nhau nên cần phải lựa chọn. Người hiền giữ đạo đức nhân nghĩa để lập thân, kẻ bất tiếu ham thế lợi để dụng sự. Người hiền khi đắc chí tất làm theo chỗ đã học của mình, kẻ bất tiếu ở ngôi vị nào cũng chỉ chiếm cứ riêng tư. Ghét kẻ hiền, ganh người tài, ham thị dục cầu lợi dưỡng, làm bất cứ một việc gì họ cũng chẳng từ nan. Thế nên, được người hiền thì Tùng Lâm hưng thịnh, dùng kẻ bất tiếu thì Tùng Lâm suy vi. Nếu trong Tùng Lâm có một kẻ bất tiếu xen vào thì tất nhiên nơi đó không thể yên tĩnh được.