Đại để kẻ phỉnh nịnh có nhiều loại, gian dối có nhiều cách. Kẻ mang tâm dối trá bất bình thì thích buông thả tự tâm, kẻ tạo mối nghi ngờ ghen ghét thì hay bỏ đi phần công luận. Bởi lẽ, chỗ xu hướng của bọn đó thì chật hẹp gò bó, chỗ thấy nghe của họ thì mờ tối thiển cận. Họ tự mình làm những việc khác lạ rồi cho đó là hơn người. Họ lấy việc ngăn lấp được công luận cho là không ai làm được. Nhưng một khi ta đã biết rõ chỗ dùng việc của ta là hoàn toàn phải, mà sự hủy báng lẽ cố nhiên là tự ở nơi kẻ khác, thì ít lâu sau sự việc đó tự nó sẽ sáng tỏ. Không cần phải biện bạch, và cũng bất tất chủ trương về lẽ phải là ở nơi ta mà bới móc đụng chạm đến người khác. Được như thế thì người đó mới có thể làm người trong chốn Tòng Lâm được.