Người học đạo cần có đại lượng, cô đọng sâu xa, tiết nghĩa hơn người. Trong công việc lỡ có bị quở trách không thoả đáng đi nữa thì cũng chỉ cần vâng vâng dạ dạ, cung kính nghe lời dạy bảo, được như thế thì về sau mới tác thành đại khí.

Người ra làm đạo thì cần phải để tâm, làm việc phải công chính. Không nên cho ở mình là phải, ở người là trái, thời sự yêu ghét dị đồng không để ở nơi tâm. Chỗ tiến của người xưa thì có đức có mệnh, nên đợi ba lần mời thỉnh mới tiếp nhận ra ứng phó, nhưng chỉ cần một lần cáo từ thì lui gót. Chỗ tiến của người thời nay, thì cậy vào thân thế và quyền lực. Người biết tiến thoái đúng lúc đúng thời mà không bỏ mất điều chính yếu, thì đó mới là người hiền đạt.