Cổ đức rằng: Trời gây tai họa còn có thể tránh được, chứ tự mình gây ra họa thì không thể tránh được. Kinh 42 chương có nói: kẻ ác hại người hiền như người hướng lên trời phun nước miếng, nước miếng chẳng tới trời mà rơi trở lại mặt mình. Ngược gió tung bụi, bụi chẳng đến người mà bay trở lại dính tự thân. Người hiền không bị nguy hại, mà hoạ sẽ quay lại hại chính mình.