Người cầu lợi không thể đi cùng với đạo, người cầu đạo không thể đi cùng với lợi. Người xưa không phải không thể làm kiêm cả lợi và đạo. Bởi lẽ cái thế nó không cho phép làm được như vậy.

Tu Đạo và danh lợi không thể chung cùng dung hợp với nhau. Nếu cùng một lúc mà có thể thực hành được cả lợi và đạo, thì những kẻ buôn đứng bán ngồi, buôn thịt bán rượu, hay những kẻ buôn thúng bán mẹt nơi hang cùng ngõ hẻm cũng đều có thể làm được. Nếu thật sự là vậy thì người xưa đâu cần phải bỏ giàu sang, quên công danh, nguội tâm lắng trí, đem thân nương náu trong rừng vắng, uống nước lã ăn trái cây cho đến trọn đời vậy ư!? Ví có người cho rằng: lợi và đạo đều có thể làm chung cùng với nhau được, mà vẫn không trái, không chướng ngại lẫn nhau. Lời này cũng ví như người lấy xăng dầu mà tạt vào bếp than hồng, tất nhiên không thể nào làm cho lửa tắt được vậy!