Truyền trì đạo pháp quý ở chỗ tâm chân thật với hết thảy. Phân biệt điều tà chánh, gạt bỏ mọi vọng tình, đó là cái thật của trị tâm. Biết nhân quả, rõ tội phước, đó là cái thật của tiết tháo. Hoằng đạo đức, tiếp thập phương lui tới, đó là cái thật của trụ trì. Lượng tài năng, giao phó việc, đó là cái thật của dùng người. Xét ngôn hạnh, quyết đoán việc nên hay không nên, đó là cái thật của cầu hiền. Tất cả những việc trên, nếu không giữ được lòng thành thật, chỉ chuộng lừa dối hư danh, thì đối với đạo pháp thời chẳng có ích lợi gì vậy.