Xưa kia Mộ Triết thiền sư, ngồi thiền thâu đêm không ngủ, thường lấy cái gỗ tròn làm gối, nếu hơi bị ngủ gật thời gối chuyển, tức bị thức dậy, rồi lại ngồi nguyên như cũ, lấy đó làm thường lệ. Hoặc có người bảo: “Đó là việc dùng tâm thái quá”. Triết thiền sư đáp: “Ta đối với trí tuệ thì duyên phận vốn mong manh, nếu chẳng khắc khổ gắng gỏi như vậy tất sẽ bị vọng tập lôi kéo. Huống hồ, đời là mộng huyễn không thật, vậy sao được coi đó làm kế lâu dài. Ta trước ở Tương Tây, mục kích thấy có người noi theo như thế, nên trong chốn Tùng Lâm ai cũng phục cái danh đó, kính cái đức đó mà đều khen.