Người tu thời mạt-pháp bề ngoài phần nhiều chạy theo vật chất, bên trong chẳng tỏ rõ được tâm tánh, ví có hoằng dương đạo pháp, đều chẳng phải là chỗ cứu cánh. Bởi lẽ, vì nương vào chỗ thấp kém mà khiến đến như thế. Cũng ví như con ruồi trâu chỉ bay được vài bước, nhưng nếu nó bám nương vào đuôi con ngựa ký thì nó có khả năng lướt gió đuổi ngày. Đó là lẽ hơn của sự nương cậy vậy. Thế nên người học đạo, ở ắt phải chọn nơi, chơi tất phải tìm bạn, liền hay dứt được tà vạy, nghe được lời ngay, và gần được chỗ trung chính.