Cổ nhân xưa kia nhận vào chức trụ trì, tất phải đem cái đạo ấy để giác ngộ cho mọi người, tuyệt nhiên không vì thế lực danh lợi làm biến đổi. 

Người học ngày nay chưa thấu tỏ đại đạo, lại đua theo học các tông phái khác, trôi vào ngã danh tướng, liền bị dao động bởi thanh sắc, kẻ hiền người ngu lẫn lộn, không phân biệt rõ ràng. Vì vậy các bậc lão thành động lòng trắc ẩn nên cần phải lấy đạo để tự nhậm, ngăn cản trăm con sông, để xoay chuyển lại những cuồng phong thói tệ cũng không khó. Trái lại nếu lùi bước để tìm sự tỉnh mịch, chú trọng chốn an nhàn, lấy việc hay riêng thân mình làm sở thích, thì quả thật chẳng phải là người mà Tùng Lâm kỳ vọng vậy.