Cổ Đức nói: “Chỗ mọi người coi thường không lưu ý chính là chỗ bậc thánh nhân đặc biệt cẩn trọng”. Huống chi người làm chủ một Tùng Lâm thay Phật tuyên hóa, nếu chẳng phải là bậc hạnh giải tương ưng, thì đâu hay lại làm được như vậy ư! Điều cốt yếu là phải tự kiểm trách từng giờ từng phút, chớ để cho thanh danh lợi dưỡng nó manh động nơi tâm.

Đạo học và hạnh tu của bậc thầy thì cần phải thuần thành hậu đức, có phong độ của cổ nhân, trọng nơi yên tĩnh và ít nói, tất được các hàng thức giả tôn kính. Ta chưa từng thấy người giữ mình liêm chính mà chốn Tùng Lâm lại chẳng được thịnh trị. Chỗ bảo rằng, xem cái hình dáng của người có đức, mà có thể khiến tiêu tan được cái ý nghĩ ở nơi người, thật là nghĩa đó vậy. Hoặc giả pháp lệnh có chỗ chưa được người tin, đại chúng có chỗ chưa quy phục, thì phải thoái lui để tư duy và tu đức, chờ đợi ở ngày mai vậy.