Đông Sơn Diễn thiền sư dạy: Nếu thực tập công phu, luôn luôn kiểm điểm, thường thường xét nét, thế này là chỗ đắc lực, thế kia là chỗ không đắc lực, thế này là chỗ được, thế kia là chỗ mất.

Có những kẻ vừa ngồi lên bồ-đoàn liền ngủ gật, đến lúc tỉnh thì tâm tưởng lăng xăng, vừa xuống bồ-đoàn là nói chuyện vang rân. Học đạo như thế đến Đức Phật Di Lặc ra đời cũng chưa kết quả. Phải sáng suốt, mạnh mẽ đề khởi câu thoại đầu, sáng tham, tối tham, cùng với buồn ngủ, loạn tưởng chống nhau, không nên ngồi trong vô sự. Lại không nên trên bồ-đoàn ngồi như chết. Nếu tạp niệm dấy khởi, càng dụng tâm tranh đấu thì niệm càng nhiều, chi bằng nhẹ nhàng buông xả, bước xuống đất đi một vòng. Trở lại bồ-đoàn mở mắt, để hai bàn tay ngón cái gối đầu nhau, dựng xương sống thẳng đứng, y như trước để khởi thoại đầu, liền có cảm giác mát mẻ, y như nồi nước sôi vừa được đổ vào một gáo nước lạnh.