Đạo đức nhân nghĩa không phải để dành riêng cổ nhân, mà người đời nay cũng có phần, nhưng vì trí thức của họ chẳng sáng tỏ, học vấn của họ chẳng sâu rộng, căn khí không thanh tịnh, chí khí lại hẹp kém, thực hành thì bất lực, lại bị thanh sắc nó di chuyển, nên họ chẳng tự giác được đó vậy. Bởi lẽ nếu họ chỉ nương vào vọng tưởng tình niệm, tích tụ ngày một dày đặt, nay muốn trừ khử nó ngay trong một lúc tất không phải dễ, nên họ chẳng tới được cái địa vị của cổ nhân.