Con người không ai mà không lỗi, có lỗi mà biết hối cải, thì không có điều lành nào tốt hơn vậy

Việc làm của con người có quá nhiều sự sai lầm.  Cho dù bậc thượng trí hay kẻ hạ ngu, đều khó có thể tránh miễn được.  Do đó từ xưa đến nay, các bậc cao đức đều công nhận rằng: nếu biết sửa đổi lỗi lầm là người hiền, chẳng lấy việc không lầm lỗi cho là người tốt.  Chỉ người có trí mới hay sửa lỗi đổi lại nết ngay.  Còn kẻ ngu thì phần nhiều lại trang sức để che đậy lầm lỗi.  Sửa lỗi đổi lại nết ngay thì đức đó ngày một mới, nên gọi là quân tử.  Trang sức che đậy chỗ sai lầm, thời ác đó ngày càng dầy, nên bảo đó là tiểu nhân.  Bởi thế, thấy việc nghĩa mà lại dời bỏ, đó là cái nạn thường tình, thấy điều thiện mà vui theo, là chỗ chuộng của người hiền đức.